Âm thanh đến tức ngực bởi những bàn nhậu toàn thanh niên chúng nó cứ ..1..2..3 dzô 2..3..dzô 2..3..uốn .
Mắt hoa lên vì mấy cháu gái váy ngắn quá, bê bia ra nhặt cốc vào. Ốm
mất thôi, chân chúng nó trắng như lợn cạo mịn như cao su. Bia ừng ực
khiến quả khế cấm cổ họng đỏ ửng chạy lên chạy xuống như con suốt dệt .
Chợt một phụ nữ gánh trên vai một gánh bánh đa đi đến. Chả biết cái
gánh bánh đa chừng vài ba chục cái nhẹ quá hay chị mệt mà chị đi rất
nhẹ, người chị cũng rất nhẹ, nhẹ hơn cái gánh bánh đa kia . Bác mua bánh
đa đi mà uống bia. Mấy cái tay phẩy phẩy, mấy giọng nói bật ra : không,
không. Người đàn bà nhớm chân lên vỉa hè rụt lại. Một cái xe máy của
khách bia trờ tới. Đứa trông xe quát: đi nhanh lên để người ta dựng xe.
Cái gánh bánh đa liêu xiêu kéo người đàn bà đi biêng biêng. Chả biết chị
ấy đi nghiêng hay mình uống bia rồi nhìn thấy mọi vật cứ hợp với mặt
đất một góc nhọn vậy. Tôi gọi : Bánh đa! chị ấy giật nảy người quay lại
nhưng nhìn tôi dò hỏi thật hay không đây. Tôi vẫy. Chị lại và nhanh tay
gỡ mấy cái bánh. 5 cái hai lăm ngàn. Người đàn bà mặt heo héo. Từ sáng
tới giờ nhà cháu mới bán được hơn chục cái mỗi cái được 1 ngàn tối nay
nhịn mất thôi . Bàn bia hội đánh bóng quyết định mua thêm 5 cái nữa dù
biết chắc sẽ không ăn hết . Người đàn bà lí nhí cháu cám ơn các bác rồi
liêu xiêu bước đi. Chị đi lẫn vào dòng người và hoa. Hoa và phố cho ngày
8/3
6/3/2014
No comments:
Post a Comment