Monday, March 30, 2015

Uống rượu ở Lương Sơn


Ba mươi mấy năm rồi gặp mặt ở Lương sơn
Mấy binh đoàn nay soi nhau chỉ vừa trung đội
Bạn ở sư này sư nọ
Cùng về nhớ núi đá Vị xuyên
Cùng về đây nhớ nước suối Cao bằng
Cùng thờ thẫn chiều bên Kì Cùng cầu phao lùa rét
Meo méo nụ cười lính pháo
Đỏ mắt lính bộ binh
Những chuyến xe lên chưa tới làng Pinh
Pháo và đạn bộn bề
Sân bay Phong Quang gầm chặn địch
Công binh gùi hầm lên phía trước
Gùi khói thuốc lào cho nhau
Rau khô và thư từ tuyến sau
Nhòe mồ hôi và máu

Những đêm đi qua hang đá
Tiếng bập bùng ghi ta theo mãi mấy chục năm
Ta uống rượu sau bao những thăng trầm
Chỉ có những bạn đã chết chả bon chen gì nữa
Bạn Ở trong lèn đá
Hay rêu phủ mộ nghĩa trang
Đã bao lần chúng tôi lên mây vẫn giăng hàng
Tìm xác bạn vẫn im lìm như đá
Mây vẫn thế - điệp trùng và người xưa như hóa đá
Đồng đội ơi mộ gác ở lưng trời

Sáng ở Lương Sơn này kể tên bao người bạn chúng tôi
Chúng tôi uống rượu chén này chén thương chén nhớ
Nước mắt hòa vào rượu lửa bập bùng hôm nào vẫn như hang đá thở
Rượu chàn chề mà hóa đá lặng im

Xác bạn để ở bên
Đá tạc hồn bạn tôi vào ruột đá
Ngàn năm sau đá vẫn thì thầm
Ngàn năm sau đá vẫn mang tên 685
Mang tên một 1509
Đá mẹ đá con đá anh em và những sườn đá nhấp nhô đồng chí
Trong chập chùng tiếng đá ngóng về xuôi

Hà giang ơi tuổi trẻ của chúng tôi
Mấy chục năm vẫn nghe biên cương thì thầm nhắc nhở
Trung đội về nhìn nhau cuối thu này người quê người phố
Mỗi chén rượu ngô là qua một cung đường

Chẳng gọi tên sư đoàn chỉ gọi Hà Giang
Chỉ gọi nhau bằng tên bình độ
Ba mấy năm tìm về nhau hát những bài rất trẻ
Nhớ mùa này biên giới mù sương

1 comment:

  1. Hôm qua và liên tục mấy ngày hôm nay khắp các địa phương đều diễn ra Ngày Thơ VN .
    Rét quá , người đi hội thơ áo bông áo len tú hụ . Trai thanh gái lịch gặp nhau môi thắm bẳn trong gió , chủ yếu là đeo kính trắng và giầy tất súng sính . Nhưng chả hề thấy có thơ về biên giới phía bắc , chả thấy ai đọc thơ hát thơ múa thơ về những chiến công giữ gìn đất biên cương . Thấy toàn những anh và em , thấy cả những nhà thơ đáng kính cũng bá vai các cô thơ non chụp ảnh ở Văn Miếu lấy làm vinh dự lấy làm hoan hỉ ... Buồn quá cho sự tôn kính của tôi từ xưa .

    Lại chợt nghĩ tới cuộc gặp nhau của những người lính đánh giặc bắc phương ở Vị xuyên hôm nào, nên treo lên đây vậy để đỡ tủi anh linh đồng đội trong ngày thơ VN

    15/2/2014

    ReplyDelete