( tiếp theo )
Suốt cả ngày áp sát đường 14 nhìn
xe địch hành quân ngược về phía Gia lai mà không được nổ súng . Trời tối hẳn có
lệnh rút . Nhưng chỉ lật sang dông đồi phía tây là chốt lại . Khi chúng tôi rút
, đi qua trận địa pháo nhìn những khẩu pháo chúi nòng xuống đường dự định ngắm
bắn qua đầu nòng vẫn còn ở lại . cả mấy khẩu 37 li của E593 vẫn trong ụ . Họ
chưa rút , thật quái lạ . Lúc ấy chỉ là lính bb làm sao mà biết . Sau này mới
hiểu , khi thấy E45 VNCH hành quân ngược pơlâycu ta không nổ súng đợi cho trung
đoàn này ra khỏi Ban mê thuột rồi mới đánh cắt đường .
Đêm 8/3 sau khi nấu ăn cho bộ đội cả 2 tiểu đoàn
chúng tôi lại quay lên dông đồi phía đông làm trận địa quyết tâm đánh Chư
Léo . Đất ở đây mềm đào hầm rất nhanh . Chỗ tôi làm hầm gần ngay khẩu pháo 37 ,
tôi mò sang xin thuốc lá . Lính 37 lúc nào cũng tươm hơn bb chúng tôi . Xong
hầm hào vào khoảng 4 giờ sáng mệt quá chưa kịp nghỉ thì có lệnh rút toàn bộ .
Chúng tôi vội vã tụt xuống núi . Bọn pháo binh kéo pháo ra mới khổ . Trơì sáng
, toàn bộ trận địa đã im ắng như chưa hề có ai mò đến .
Hành quân trong trạng thái hai ngày hai đêm không
nghỉ ngơi , căng thẳng đợi chờ nổ súng lính ta mệt mỏi , ngủ gật , chả ai muốn
nói với ai . Trời nắng , chúng tôi đi dưới tán rừng thật đẹp . Đơn vị này gặp
đơn vị kia đông ngàn ngạt . Tôi ngước nhìn mặt trời biết D8 đang di về phía nam
, dọc theo đường 14 .Chiều ấy , nằm cách Buôn Hồ chừng 3,4 cây số . anh nuôi
được lệnh nấu cơm và phải vắt cho môi người hai nắm cơm to . Số chiến sĩ nào
đang sốt ở lại , còn thì tăng cường đạn để tối nay tiếp cận .
5 giờ chiều lại hành quân . Đường trong
rừng đông như hội . Tôi gặp thằng bạn cùng làng ở D16 vác cái bầu nòng 12,7 ì
ạch . Nó sướng quá , vồ lấy tôi kể vội vã về lá thư mới nhận , chả có cái gì
cho nhau , rồi lại phải vượt lên bám đội hình ngoái nhìn nó đầu chúi xuống
khuất sau cấi nòng súng mà thương .
Đêm 9/3/75 . áp sát quận lị Buôn Hồ . Sương mù
dày đặc . Cả D bộ binh đào hầm trên một nương lúa đã gặt loang lổ vạt
rừng non . Sáng , đã 7 giờ rồi mà sương chưa tan không nhìn rõ Buôn Hồ ra sao
nhưng vẫn nghe tiếng xe máy , ô tô rộn rã . chừng 8 giờ mặt trời lấp ló nhìn
qua một thung lũng thấy quận lị Buôn Hồ xanh ngắt và những mái nhà đẹp như phố
phường . Phía trước chúng tôi cánh rừng cà phê hoa trắng mươn mướt thoai thoải
xuống những ruộng lúa nước . Trận điạ pháo buôn hồ rõ mồn một . Đúng lúc
sương tan thì có lệnh : bỏ lại những vật dụng nặng không cần thiết rút toàn bộ
trung đoàn về phía tây . Lệnh tất cả vân động . Chúng tôi chạy trên những ngọn
đồi sim mua . Chúng tôi đã qua mấy ngày đêm chỉ suýt đánh nhau chứ chưa hề được
nổ súng . Chân phồng rộp , ăn uống thiếu , mang vác nặng mỗi bước chạy chỉ được
chừng 40 cm . Những lính mới bổ xung í ới gọi nhau . Chỉ chờ có thế pháo Buôn
Hồ bắn . Nhưng 2 đại dội cối của D8 và D7 vẫn chưa rút bắt đầu cạch cối vào
trận địa pháo cầm chân cho bộ binh rút chạy . Sau này mới hiểu ra , sáng
đó phía Ban mê thuột nổ súng bọn Buôn Hồ đang hoảng sợ thì xuất hiện E64 tại
đây kéo địch không dám về Ban Mê nữa . Chúng tôi tập trung quân cách buôn hồ
chừng 6 cây số . Trưa nắng như rang , chúng tôi lại nấu cơm và nhận lệnh tối
hành quân về Đạt Lý .
No comments:
Post a Comment