Thursday, March 26, 2015

Khi ta trở về làng cũ


Khi ta trở về, 
Cánh đồng cũ hẹp lại
Những bờ vùng bờ thửa lươn lẹo quanh co, 
Chẳng còn cá rô 
Chẳng còn con săn sắt
Nắng hè gay gắt
Cũng chẳng hại đến cua đồng
        vì đồng chẳng còn cua nữa.

Khi ta trở về, 
Mẹ cha đã đi xa
Để lại mảnh vườn xưa cây trái 
Cũng hết xanh tươi
Những đêm trăng trôi qua cửa
Biền biệt ngóng đứa con
Bươn bải chốn thị thành.

Khi ta trở về, 
Con mương xưa lở lói 
Những mùa lũ trôi
Bèo bọt lãng đãng vó chũm cũ mèm
Những khuôn mặt người làng
Vừa lạ vừa quen
Nhìn ta như kẻ tha hương khốn khổ.

Ta trở về 
Ngang qua cánh đồng một thời cá cua đơm đó, 
Chuyến tàu xuôi chở những ước mơ 
Một thời quần nâu áo đụp
Nép vào lưng cha
Trong những đêm mưa sấm chớp chập chờn.

Khi ta trở về, 
Con đường đất đỏ 
Nghiêng sườn đồi 
Vùn vụt những xe máy hối hả 
Giật mình ngơ ngác khói cay sè
Nhòa dốc sỏi mẹ còng lưng rơm rạ trưa hè 
Mồ hôi dát muối trắng trên lưng.

Ngày ta trở về, 
Đồng nước nổi đã thành ruộng bãi 
Góc nào ta từng đánh dậm
Kéo tôm lúp xúp người 
Cúi mình nhổ rau mùa cạn 
Chợ làng xanh đỏ thịt lợn vùng xuôi
Cô hàng xén ngày xưa đi tự bao giờ.

Ngày ta trở về,
Em cũng đã tha phương 
Xóm nhà em ngàn ngạt mái xanh mái đỏ
Những phiên chợ thiếu nữ
        cũng áo hai dây quần ngố 
Những cô gái làng hao giống em
        cười bả lả suốt đường đê.

Ngày ta về 
Chiều lại ra đứng đầu đình,
Đình đã phá rồi 
Vạt đất cỏ gà vẫn ngái mùi xưa cũ 
Gió nam thổi về ngọn gió ngàn năm 
Vẫn rười rượi như ngày ta và em
Nhặt từng cánh lá bàng mùa hè đỏ au trên má.

Ta trở lại 
Quê ta tóc hoa râm cuối hạ 
Em ở đâu xa 
Có một lần về lại làng mình 
Lời hứa thóang mấy chục năm
Theo gió bay về chốn cũ 
Nơi mình chơi ô ăn quan
Đêm đầy giọt sao rơi trên đồng vắng

Ta trở về 
Một mình, nắng gió đồng xanh trẻ lại, 
Em biền biệt xa và cha mẹ cũng biền biệt xa,
Chốn yên bình cuối cùng cũng dần xa,
Những đứa con mang tuổi thơ 
Gieo về vùng khốn khó nơi tuổi thơ bắt đầu.




No comments:

Post a Comment