Mình buông cây súng lâu rồi
Về cầm cán cuốc bắc nồi bếp rơm
Vẹt mòn đũa cả đũa con
Sờ bồ đựng thóc mó đòn gánh khoai
Hiếu trung những tiếng thở dài
Đói no đem trải trang bài cho con
Tình yêu gửi lại Trường Sơn
Để thành ông lão người hâm nửa đời
Về già nước mắt dễ rơi
Khóc cho nhau khóc một đời thương nhau
Bạc đầu cơm áo ngày sau
Thương người xanh tóc nằm đâu giữa rừng
Bạn về đâu nhớ tôi không ?
Đêm nay tôi nhớ lửa rừng Trường Sơn
1999 Hà Nội

No comments:
Post a Comment