Thoáng ngẩn ngơ xuân bay qua thềm
Thoáng lơ mơ bạn về trong mưa
Pháo hoa ngòai hồ gần mà như xa
Pháo kích đêm xa mà như lại gần
Năm nay là tròn bốn mươi năm
Mình thì tóat bạn thì nằm máu loang trên cỏ
Cả cỏ nữa cũng cháy bầm như máu đổ
Mùa mưa về lũ liếm máu bạn tôi
Trong mưa thóang nỉ non mẹ khóc
Trong xuân thóang tiếng bạn cười bạn ngày xưa trên chốt
Thóang những hỏa châu pháo kích thì thùng
Những bạn bè đen nhẻm rất trẻ trung
Trong tiết xuân thóang người cuốc cầy mưa nắng
Thịt bánh đủ không ngày con cháu sum vầy
Rượu có đủ không uống tràn ly đắng
Uống cho bao đứa không về
Trong mưa xuân thóang bóng áo thị thành
Sợi bạc rơi trên trang đồ án
Bốn mươi năm vẫn không quên màu áo lính
Đêm ba mươi nhang khói lại hẹn về
Mùi Cỏ Cháy một mùa xa lại nhớ
Mùi của máu bạn tôi trong lửa đỏ mùa hè
Mùi của mùa xuân sao mà day dứt quá
Tôi bàng hòang mùi cỏ
ấm triền đê
Ngẩn ngơ mùa xuân ngẩn ngơ mấy chục năm
Nhìn bốn hướng để thấy mình còn trẻ
Nhìn ngơ ngẩn … lính mà đa tình thế
Tiếng ai cười thành cổ thoáng về xuân.
Mùng một Tết Nhâm Thìn
No comments:
Post a Comment