Ta về có muộn quá không ?
Cánh đồng nằm trong gió
Tiếng gọi trâu ời ợi
Năn nỉ chiểu quê
Ruộng thấp ruộng cao, mỏi tay chống gối
Mẹ nghiêng vào bùn, vào chiều hôm
Ta áp lưng trâu nghe xoàn xoạt cỏ non
Hương đồng là mùi mồ hôi trâu, mồ hôi mẹ
Công điểm hợp tác, một thời đỏ trang sổ, nát nhầu trí nhớ
Xa mẹ rồi, cánh đồng cũng tít tắp xa
Đêm thị thành
Quên, không hề nhớ lại
Ếch lõm bõm kêu trong những chuyến về nhà
Những đứa con vội đi khói bay nhà xuống lúa
Những cái nón thẫm bùn ngẩng theo
Sau lưng đồng xanh veo
Những đứa con xa cuốn về một quầng bụi đỏ
Cha Mẹ khuất rồi
Cánh đồng quê ơi
Hết lả lơi với đồng thiên hạ
Con trở về
Ăn năn trước hương hồn cha mẹ
No comments:
Post a Comment