Viết tặng mẹ đồng đội
tôi, liệt sĩ Phí Văn Măng
Biền biệt mấy chục năm mẹ đón con về
Đồng đã gặt rồi, đón con rơm vàng xóm ngõ
Tám mươi tuổi mẹ lại bồng con, vườn nhà nức nở
Nức nở … à ơi
Đêm nay nhà mình đèn lại sáng choang
Nước mắt tưởng chừng khô mấy chục năm không khô nổi
Thức cùng con đêm nay
Mai con lại đi rồi
Mẹ bồng con à ơi
Hài cốt quấn vuông vải mới
Có tã lót nào đau xé lòng đến thế?
Mẹ ru con quằn quại tiếng trống kèn
Cái tên Cửa ngõ Sài Gòn
Ba mươi ba năm mẹ nằm mơ đêm nào cũng thấy
Ngày một ngày rằm thắp hương bánh cáy
Ngày thường rau tập tàng cua ốc … à ơi …
Mai lại đưa con đi với đồng đội con rồi
Nghĩa trang heo heo gió tím
À … ơi…
Ngủ đi con
Đêm nay mẹ ru con lần cuối…
À… ơi…
No comments:
Post a Comment