Em ở cuối phương trời
biển lùa mặn vào giấc mơ con gái
Mẹ à ơi gió thơm ngọn
đước ngọc bần
Bông súng xòe trắng
trong lòng mình với nắng
Mịn cánh chuồn nghiêng
bịn rịn chiều hôm
Câu lí rơi mỗi nhịp
cầu lắt lẻo
Ầu ơ đom đóm thao thức
miệt vườn
Vọng cổ ướt áo khăn
dậy thì cơn gió chướng
Câu Kiều bay theo cánh
Sếu rớt mùa vàng
Từng chiều chiều rơm
rạ hong nhánh tóc
Gót chân hồng trằm mặt
phù sa
Chái bếp ươm nhọc nhằn
niềm khát vọng
Khát vọng đến ngạt
ngào hương của chín dòng sông
Làm sao gửi tới nơi
em được
Câu ca dao mẹ hát ngọn
sông Hồng
Con tàu qua nhà anh
còi hét căng lồng ngực
Đến bao giờ tàu chạy
đến Cửu Long
Gió nén căng ngực ra
phía biển
Sau lưng em xanh lúa
thủa Âu Cơ
Thân con gái trùng
trùng lo mẹ thở dài mùa lũ
Cuối trời ơi gió ngát
đến bao giờ
Gửi cho được về miền
em long đong lá đước
Hóa bùn thơm ngát đất
mỗi bình minh
Nơi có những cơn mưa
nồng nồng châu thổ
Những chiều ơi
Thương em vịn câu vọng
cổ ướt ngực áo mình.


No comments:
Post a Comment