…" Cao bằng xa lắm anh ơi..".- lời một người SG nhắn cho tôi theo Ca dao
Đã thu thế mà vẫn nóng. Đường lên Lạng sơn nay vắng xe hơn. Nếu
trước đây nối đuôi nhau những chuyến xe từ phía nam ra những là trái cây
và nông sản xếp hàng ở cửa khẩu thì nay chỉ còn lác đác. Những chuyến
xe lên chợ Đông kinh, lên cửa khẩu của các bà các mợ đi mua đồ phụ nữ,
đồ gia dụng nay cũng chẳng còn. Thành phố Lạng Sơn hiền hòa như xưa lắm.
Chúng tôi nói chuyện cầm chừng bởi ai cũng nghĩ về việc còn dang phía trước.
Đã từng lên Cao bằng ba lần nhưng chả đọng lại trong tôi cái gì
lớn lao. Hai lần trước đều vào mùa đông. Lần đầu vào năm 1970 tôi chỉ
nhớ màu áo bông sám tái và con đường gập ghềnh bụi mù khô hanh. ấn tượng
nhất là những cây cam quả nhỏ mà đỏ treo trên những thân cây trụi lá
thấp thoáng bên đèo dốc với tiếng mõ lốc cốc của đàn trâu. Lần sau khi
đã làm giám đốc đi cùng với anh em thăm một đồng nghiệp, chỉ nhớ là rất
nhiều rượu với những người đón tiếp uống rượu vô cùng giỏi, rồi đó là
một đêm khuya lắm chạy về tới thành phố Lạng sơn lăn ra ngủ ở một khách
sạn nào đấy mà không thể nào nhớ ra, chỉ nhớ đêm ấy rét xuống 5 độ.
Con đường rộng hơn, nhẵn hơn, người đi trên đường ăn mặc sạch và đẹp
hơn. Màu núi màu rừng màu ruộng thì vẫn thế không mới hơn được nữa.
Nhưng tôi đồ rằng tất cả những người nhìn thấy hôm nay xuy nghĩ khôn hơn
những người ngày xưa cũng trên con đường này. Mùa thu in trên những tấm
biển đề : Hồng không hột. Mùa thu lay phay trên má mấy chị bán hàng sén
ven đường một màu hồng nhang nhác. Chỉ vài bữa nữa thôi má họ sẽ hồng
hơn, môi thắm lại hơn, búi tóc sẽ có lấm tấm sương mỗi khi họ ra cửa
tiễn khách. Xe qua Thất khê tôi nhớ một người bạn tôi là bác sĩ đã qua
đời vì bệnh trọng. Người bạn chiến đấu của tôi ở Tây nguyên ấy bây giờ
về nằm trên Đình Lập nhưng bạn ấy kể những ngôi trường bé xíu Thất khê
đã từng nuôi tao lớn. THất khê cũng có những cây Mộc miên cổ thụ và dẫy
phố nhỏ chạy dài từ thời Pháp. Nắng sớm nay ở Thất Khê than nhiên như
chưa bao giờ nắng phải nhớ về thời trận mạc đường số 4. Những tấm bạt
phơi ngô ven đường khiến cả một dẫy phố ươm màu lòng tôm lên những cư
dân và cả không gian ở đó…( tiếp)
No comments:
Post a Comment