Chúng mình già rồi
Nhìn nhau lúc nhận lúc không
Thế mà nhắc ngày đánh giặc
Mắt ai cũng sáng long lanh
Bạn về đâu về đâu?
Mấy chục năm rồi vụt nhớ
Mùa mưa hầm kèo đất đỏ
Pháo kích ù tai đêm đêm
Hành quân ngã xuống ngã lên
Thét nhau tháo đạn đứng dậy
Bây giờ nếu mà có ngã
Vợ già nước mắt rưng rưng
Chiến công một thời ngang dọc
Mang bươn chải với ruộng đồng
Hội cựu chiến binh có họp
Chén trà hồi ức … bâng khuâng
Bạn lên thành phố ngập ngừng
Tắc đường người xe chen chúc
Nhớ ngày hành quân chiến dịch
Đông thế mà đường vẫn thông
Cháu con rủ đi siêu thị
Chẳng bằng đi gặp bạn già
Mấy thằng lính cũ Bê Ba
Cười rung quán bia hè phố
Mai về quê kể với vợ
…Thằng ấy thằng nọ vẫn còn
…Bạn tôi chẳng thằng nào mất
Chẳng hề đứa kém đứa hơn
Rồi bâng khuâng bên chén rượu
Nhớ con cháu ở nơi xa
Lại nhớ một thời đạn lửa
Và bao thằng bạn không về.
Hà Nội, trưa 25.12.2010
No comments:
Post a Comment