Sunday, March 29, 2015

Một lần làm sơn nữ


Đã đi quá nửa đời
Chưa từng là sơn nữ
Rồi chỉ một lần thôi
Bỗng dậy thì son trẻ



Người ơi ở đâu về
Mà mắt hoang dại thế
Áo đẹp không đủ che
Chiều biên khu nắng xế

Một lần làm sơn nữ
Trong ngơ ngác màu đêm
Có dòng sông rất cũ
Một miền rừng rất xưa

Đêm ấy sông không chẩy
Ngưng lại tìm cơn mê
Rừng thương kẻ hành khất
Tìm tình mình rất xa

Đi quá nửa cuộc đời
Mới được nghe rừng thở
Đã quá trưa sang chiều
Mới hiểu thời thiếu nữ

Sông thì thầm rất nhẹ
Rừng thở như sót sa
Màu đêm không mang áo
Trời đêm như không già

Em về làm sơn nữ
Nhặt nắng rừng phách xưa
Nhặt lá vàng gom lại
Đốt thơm chiều sông Lô

Bình Ca 4-2012

No comments:

Post a Comment