Hun hút xa em về đêm chập chờn
hương bùn hương cỏ
Em gối đầu lên nỗi nhớ chồng,
quàng tay lên nụ cười con
Câu thơ khóc bờ cỏ chân trần
lục bình xô mùa bão
Vết thương Cha đau sang đời
con ngày trở lại cố hương
Giấc ngủ trinh nguyên một đời
thiếu nữ
Dù trong mơ nước mắt vô thức
mặn vào môi
Cơn gió trộm lùa ngực mơn
man em hoan lạc mình em
Em hoan lạc với thơ và đêm
hun hút gió
Anh không mở cửa ư ? Gió đã
chiếm em trước khi anh đến
Em hiến trọn ngực hoang vào ảo
ảnh sương thu
Một đời thiếu phụ hồn trinh
nguyên ,em gói hôn nhân kỷ niệm
Mùa cưới lại về mùa lục bình
trôi
No comments:
Post a Comment