Tháng Ba rồi, anh vẫn mê mải ngược xuôi
Sao không đưa em về quê giỗ
tổ
Cứ bươn chải áo cơm lần lữa
Quê Nội cứ hút xa mộng mị một
đời
Cất đời con gái em về theo
anh
Dù chẳng biết đâu là ngã ba
Bạch Hạc
Nhưng yêu thế điệu hát xoan
quê Nội
Ngan ngát chè, ngọt lịm bưởi
dòng Lô
Qua Thậm Thình, chợt nhớ
bánh Lang Liêu
Em nhớ nao nao hoa đào Xuân Đỉnh
Ngả vào ngực anh, phù sa sông
Hồng thơm ngái
Một thuở Mẹ Âu Cơ tựa núi
khai đồng
Nơi cuối trời chim tránh rét
trở lại quê anh
Em lại theo anh ra đi về miền
gió bấc
Sông Hồng ươm xuân vào ngực
Mơ áo tứ thân đi hát ghẹo đền
Hùng
Về quê đi anh, chín đợi mười
mong
Mang bánh chưng lên đền
thiêng Nghĩa Lĩnh
Rồi mình lên ngọn sông mẹ Âu
Cơ tảo tần cấy lúa
Mươn mướt mùa này măng đắng
Hiền lương
Suốt đời em vất vả thương thế
là thương
Em mang nắng tháng Ba về quê
mùa giỗ Tổ
No comments:
Post a Comment