Thế là từ mai em không đi làm nữa
Mỗi buổi sáng không vội ra mở cửa
Dắt xe đi còn ngoái lại dặn dò
Chả lo gì đến chuyện kẹt xe
Chắng nghĩ chiều còn gì trong tủ lạnh
Suốt một thời mình thương yêu nhau
Cứ cuốn hút quay cuồng cơm với áo
Ba mươi năm đồng lương làm khuynh đảo
Những ước mơ, sướng khổ đời người
Ba mươi năm cả khóc lẫn cười
Xếp hàng mua rau bỏ con sân nhà trẻ
Quần áo đàn bà cũng bộ nghiêm bộ nghỉ
Xe đạp cà tàng lưng chẹo gió Hồ Tây
Nụ cười thanh xuân méo sệch giữa cần lao
Cả cơ quan hè nhau dán ni lông nuôi lợn
Thương nhau lắm cho nhau nắm rau dè sẻn
Vay nhau ô vải phiếu đường
Em cứ là em xinh đẹp giữa phố phường
Thiếu ti vi thì dùng đài bán dẫn
Ỉ eo hát chèo ru con đêm vắng
Mất điện trưa hè ngực mạn má con thơ
Em ra về lưu luyến lối ngày xưa
Nay chẳng thấy cánh đồng xưa hương cốm
Tạm biệt nhé một vùng chùa vắng
Nay đỏ xanh ngàn ngạt phố đông người
Anh hiểu em buồn em nhớ ngày qua
Càng nhớ càng thương những người về trước
Đã mấy người chia tay em mà hiểu được
Nỗi bâng khuâng của kẻ ra về
Em ra về em là của bố con anh
Rồi sẽ quen mỗi một mai thức dậy
Chẳng bon chen chẳng người đời răn dậy
Cao đạo đến đâu cũng chỉ kiếp con người
Tạm biệt nơi từng lặn lội cháo rau
Vui buồn với giàu nghèo thương nhớ
Chẳng hổ thẹn mình đã xong nhiệm vụ
Thảnh thơi đi sống tiếp một phần đời
Hạnh phúc thiêng liêng chỉ ở nhà mình thôi!
Mỗi buổi sáng không vội ra mở cửa
Dắt xe đi còn ngoái lại dặn dò
Chả lo gì đến chuyện kẹt xe
Chắng nghĩ chiều còn gì trong tủ lạnh
Suốt một thời mình thương yêu nhau
Cứ cuốn hút quay cuồng cơm với áo
Ba mươi năm đồng lương làm khuynh đảo
Những ước mơ, sướng khổ đời người
Ba mươi năm cả khóc lẫn cười
Xếp hàng mua rau bỏ con sân nhà trẻ
Quần áo đàn bà cũng bộ nghiêm bộ nghỉ
Xe đạp cà tàng lưng chẹo gió Hồ Tây
Nụ cười thanh xuân méo sệch giữa cần lao
Cả cơ quan hè nhau dán ni lông nuôi lợn
Thương nhau lắm cho nhau nắm rau dè sẻn
Vay nhau ô vải phiếu đường
Em cứ là em xinh đẹp giữa phố phường
Thiếu ti vi thì dùng đài bán dẫn
Ỉ eo hát chèo ru con đêm vắng
Mất điện trưa hè ngực mạn má con thơ
Em ra về lưu luyến lối ngày xưa
Nay chẳng thấy cánh đồng xưa hương cốm
Tạm biệt nhé một vùng chùa vắng
Nay đỏ xanh ngàn ngạt phố đông người
Anh hiểu em buồn em nhớ ngày qua
Càng nhớ càng thương những người về trước
Đã mấy người chia tay em mà hiểu được
Nỗi bâng khuâng của kẻ ra về
Em ra về em là của bố con anh
Rồi sẽ quen mỗi một mai thức dậy
Chẳng bon chen chẳng người đời răn dậy
Cao đạo đến đâu cũng chỉ kiếp con người
Tạm biệt nơi từng lặn lội cháo rau
Vui buồn với giàu nghèo thương nhớ
Chẳng hổ thẹn mình đã xong nhiệm vụ
Thảnh thơi đi sống tiếp một phần đời
Hạnh phúc thiêng liêng chỉ ở nhà mình thôi!
2007
No comments:
Post a Comment