Chị gieo nốt
những chum mạ xuống đồng khi Tết chưa kịp đến
Gói them bánh
chưng muối đầy thêm vại dưa hành
Cháu ngoại gửi
về bên nội
Thời tiết rao
trên ti vi với chị cũng bằng thừa
Chị ngước nhìn
trời trông phía bắc
Cái ngày xưa
sương cũng lạnh mịt mùng
Mười bẩy tháng
hai Bảy chin
Gác bếp nhà vẫn
còn đòn bánh chưng
Giao thừa giở
manh áo mới
Mơ năm nay rằng
anh sẽ về
Pháo Tết nổ xóm
ngoài nhớ thế
Mùa xuân trước
anh đi
Nhà vẫn độn
khoai với sắn
Thương chồng
biên giới vào xuân
Tím môi bụng
to ra ruộng
Bàng hoàng
nghe biên giới bị xâm lăng
Đâu biết là rừng
Bát Xát?
Chị làm sao tỏ
những cầu Kiều?
Mộ chồng sương
buông năm ấy
Đứa con ra đời
xót đau
Mấy chục mùa
xuân chị lên phía Bắc
Đem bánh chưng
dưa muối đến ngọc song Hồng
Nghĩa trang mỗi
năm những già lau và cỏ
Tóc người
xanh rồi bạc với hoa rừng
Mỗi năm là một
mùa lũ
Chị ra vớt củi
ngoài đê
Bập bùng lửa đêm
rét ngọt
Than hồng trên
ấy trôi về
Mấy chục năm
chị vẫn lên phía Bắc
Mấy chục mùa
xuân rây trắng đầu
Làng đã xây
nhà tưởng niệm
Chị vẫn mang
mùa xuân quê ra đi
Mang mùa xuân
lên biên giới
Chị mang cạn
tuổi thanh xuân
Đến đầu nguồn
sông đất Việt
Máu xương của
tổ tiên mình
No comments:
Post a Comment