Nhìn các bạn
tôi tóc đã bạc cả rồi
40 năm nhoáng
như ngọn gió
Chỉ các bạn
không về thì cứ như ngọc lửa
Cháy rì rầm
những đêm Trường Sơn
Uống đi bạn ơi,
ngoài hồ gió heo may
Con đường TÌNH
YÊU có tự bao giờ nhỉ?
Những người
chết chưa một lần tình tự
Ảo ảnh người
yêu tan vỡ ở chiến trường
Đồ án rách
toang khi ngã lúc công đồn
Chúng tôi
mang tên bạn về trong những bài tập lớn
Chúng tôi ra
trường bạn về nơi qui tập
Còn bao nhiêu
lỗi hẹn? Hỡi mộ chí giăng hàng!
Hơn bốn mươi
năm kỷ niệm mái trường
Bạn thì gần bốn
mươi năm nằm lại
Hoa dại cứ bốn
mùa đơm mãi
Những cánh
hoa lạnh lẽo bạn tôi nằm
Chúng tôi về
cứ bia rượu hàng năm
Nhớ bạn thoáng
qua, đợi năm sau lại đến
22 tháng 12
miếng thịt ước mong đời lính
Nay già rồi nước
mắt lại chực rơi
Hãy rót chén
rượu này xuống nước Hồ Tây
Để hồn bạn một
lần trở về cùng người yêu
đi trong sương lạnh
đi trong sương lạnh
Để con cháu đến
nơi này sẽ nhớ ngày ra trận
Người yêu
trao một cánh lá Tây Hồ
Ai đã từng về
lại chiến trường xưa?
Có hái được sắc
tím hoa đồi vắng?
Có múc cạn được
nước dòng Thạch Hãn?
Những bài ca
thay sao được nỗi đau này?
22 tháng 12 đâu
chỉ có năm nay
Tôi nhớ bạn đâu
chỉ một lần rượu bia hò hẹn
Xin các bạn hãy
về đây gặp những người lính chiến
Để cùng nhau
nhớ mãi một mái trường.
22.12.2011
No comments:
Post a Comment