Những tấm bia trên những ngôi mộ rất hiền lành
Nguyễn Văn…, Trần Văn…, Ngô Văn…, Lê Văn … lặng lẽ
Cả những cái tên Nguyễn Thị …
Hay Phạm Lan … Bùi Thúy… cứ sít vào nhau
Các anh chị ở dưới đất nâu
Hài cốt đã hiền như đất
Những con người một thời oanh liệt
Oanh liệt xa rồi, còn lại hư không
Không! Với những người đồng đội vẫn về thăm
Thì biết rõ các anh đâu có im lìm như thế
Khi ngã xuống súng bỏng ran như lửa
Mắt mở căng về phía kẻ thù
Phía sau những bia mộ hiền lành kia
Là những trái tim lửa cháy
Là những câu chuyện dài chưa kể lại
Là những cuốn phim về nhân phẩm con người
Những bia mộ lặng im kia là những con người
Hài cốt bạn tôi đã Hiền Như Đất
Chỉ có đất là biết những cuộc đời rất thật
Vu lan – Vu lan – vào thu
Nói gì với những tấm bia
Chữ nghĩa trên bia đâu cần gì sang trọng
Vì đồng đội tôi đã sống
Oanh liệt một đời.
No comments:
Post a Comment