Tặng
các bạn lính ở 19C Ngọc Hà
Chúng tôi ngồi
bên nhau
Như một may mắn
lớn nhất cuộc đời
Chúng tôi nói
về nhau
Như nỗi nhớ lớn
lao nhất chuỗi ngày đang sống
Nỗi nhớ về đồng
đội của chúng tôi
Những người
không trở về
Bề bộn vui, bề
bộn buồn, bộn bề vất vả
Những người lính
ngược xuôi đến già vẫn thế
Quán bia bát
ngát nói cười
Vẫn nhận ra góc
riêng người lính
Ở đó không ai
nói về mình
Chỉ nói về những
người đã hy sinh
Ở đó không có
câu chữ màu mè lung linh
Sống với nhau
ngày chiến tranh thế nào
Bây giờ vẫn
thế
Ai cũng già
soi vào mắt nhau ai cũng trẻ
Chúng tôi hồi
ức với nhau
Chúng tôi tưởng
như mọi chuyện trên đời
Giản đơn như
khi vào trận
Có một quán
bia hơi giữa lòng Hà Nội
Những chiến
binh một thuở rất hay ngồi
19C
Ngọc Hà
No comments:
Post a Comment