Monday, March 23, 2015

Nơi nương tựa để đi về


Khi cuộc đời buồn vô tận
Tôi nhớ về Mẹ tôi
Khi gặp những nhiễu nhương phiền muộn
Rời thành thị tôi trở về quê

Phía sau lưng hào quang
Cao nhân mấy cũng chẳng lấy làm nơi nương tựa
Một ngày nao nhận tấm thẻ đời
Ta trở về lương dân

Ta trở về nơi con đê cong lưng mẹ tảo tần
Nơi có phiên chợ quê tựa vào dáng mẹ
Đồng làng hào phóng rau tập tang với cánh cò xanh nắng
Ta hít thở mùi mồ hôi trên tấm áo của ta
Bờ ruộng gập gềnh và áo mẹ bùn thâm

Ta về với đêm trăng
Hoa bưởi níu chân, tóc ướt vai bạn gái
Ta về gập gềnh lối ngõ
Mùa mưa ngón bấm đường bùn

Ngày đứa con biền biệt ở chiến trường
Trước trận đánh lại hiện về khúc đê lở lói
Lao xao cơn sốt rừng tê tái
Là hình như đang trở lại với đồng làng

Dắt con cháu về quê, nhìn lúa ngô chum bia mộ
Nghe mái chèo khuya nhịp thở bến sông
Cả đời đi Tây đi Đông
Hóa đứa trẻ run run bên nấm mồ bình dị

Vạt đồng xanh, sông quê nước đỏ
Và khúc đê nương tựa để đi về

No comments:

Post a Comment