Chỉ cách một con sông sao
không về với anh ?
Bến đò vắng em đi rồi lạnh lẽo
Sông cứ chở heo may về cuối
nguồn xa ngái
Sao mùa này sông cạn thế
mình ơi
Hương khói ngút vùng xanh Mẹ
Âu Cơ trồng lúa
Đưa em về, em biết tự thuở
xa
Chân đất áo nâu giấc mơ anh
bùn lá
Em có yêu không dù sông cạn
vắng đò ?
Quê vẫn ngút xanh như ngày
xưa cũ
Mẹ cha nằm trên lúa thẳm hư
không
Trưa trên bến, em đi rồi buồn
nhớ
Con đèo ngang chèo, buông lặng
giữa dòng
Đêm nay thức nhớ cuối sông
da diết
Tha thiết với người trằn trọc
phía trời thương
Bờ bãi lạnh có con đò nằm
khóc
Đến ngày nào đầy nước để người
sang ?
No comments:
Post a Comment