Saturday, March 28, 2015

KHÓC CON NGÀY ĐƯA TANG MẸ


Vẫn biết là sinh  lão bệnh tử
Vẫn biết rồi mẹ sẽ ra đi
Đất nước này đến là nhiều dâu bể
Những chia li đau đến tận bây giờ

Thế kỉ của con bao lần giặc giã
Bấy nhiêu lần mẹ khóc ướt khăn tang
Đám tang mẹ qua đồng những cò những vạc
Rất đông lá xanh và họ mạc xóm giềng

Người đưa tiễn khóc một đời mẹ khổ
Cả những con trâu cũng đứng lặng giữa đường bừa
Kèn trống chỉ từ nhà ra nghĩa địa
Mà vọng lời mẹ gọi tới Trường sơn

Chị khóc mẹ , rồi chị khóc em
Em ở đâu sao không về khóc mẹ
Giấy báo tử mẹ để trên bàn thờ đó
Về mà chịu tang mẹ hỡi em trai!

Đám tang mẹ đồng đội con xếp hàng đứng đợi
Ngày các con đi mẹ đợi mỏi mòn
Bát cơm lạnh và nén hương trước gió
Nén hương sau cùng gió gửi tới mồ con

Ơi đất nước hàng triệu đám tang không con trai đưa tiễn
Con mẹ nằm tức tưởi phía đạn bom
Ơi đất nước gần mà xa đến nỗi
Mẹ đi rồi con mẹ biệt xa hơn

Ơi đất nước những đám tang cha mẹ
Lại khóc con ngã xuống ở trận tiền
Nước mắt có bao giờ thôi ướt
Trên dải đất này từ Bắc vào Nam

Tháng 7/2014



1 comment:

  1. Những người lính chúng tôi đã nhiều lần đi đưa tang mẹ của đồng đội mình. Nỗi đau mất mẹ nhưng bên canh đó là nỗi đau con không về đưa tiễn, con nằm ở chiến trường rất xa. Mẹ mất rồi mồ con lạnh lẽo hơn và sẽ xa hơn.

    ReplyDelete