Ta gửi lại bồng bềnh
mây Tam Đảo
Đem treo lên trắng
ngọn rừng già
Ta về lại đô thành
vai sô lệch
Những buổi chiều inh
ỏi chuyến xe xa
Thôi ta gửi lại đêm
lành lạnh gió
Vườn núi su su vươn
tay cuốn rối bời
Ta gửi lại bếp than
rừng rực cháy
Bắp ngô rừng thơm môi
khách về xuôi
Ta gửi lại nơi đây
hoa bìm tím
Để đời sau rừng cứ tím
những chiều
Lữ khách đi rồi rừng
buồn nhớ
Cuối trời Tam Đảo với
em tôi
Cô đơn thế mây trôi đêm
huyền ảo
Hơi thở như sương ướt
cả tóc người
Trong bừng tỉnh tiếng
chim rừng lạc bạn
Em bồng bềnh hổn hển
gọi tên ai
Ta nép lại bên tường
ngôi nhà cổ
Hôm vào sương Tam Đảo
nụ hôn già
Bồng bềnh dưới chân
là làng là phố
Tam Đảo rất gần Tam Đảo
thật là xa.
No comments:
Post a Comment