Friday, March 27, 2015

TRƯỚC DI ẢNH NGƯỜI CHỈ HUY TRẬN ĐÁNH CĂN CỨ 31


Anh lặng lẽ ngồi trên ấy
Quanh anh là những giấy khen của cháu
Là giấy chứng nhận gia đình văn hóa cho vợ con anh
Có một bà già tuổi tám mươi
Nửa thế kỉ qua đêm đêm nói chuyện với người lính không về

Gần nửa thế kỉ qua người lính vẫn trẻ
Thì người phụ nữ đã già
Cụ già tám mươi gọi chồng là anh
Chỉ với anh luôn là người còn trẻ

Tiếng chim hót ngoài vườn sáng nay trẻ thế
Còn nước mắt chảy trong nhà thì già nua
Anh làm nông dân ra lính
Ngày anh hi sinh lúa rét trên đồng

Ngày báo tử anh đồng sâu chìm lúa
Vợ con cúng anh cơm độn sắn với rau rừng
Vợ con chẳng biết anh ở đâu phương Nam mịt mùng
Nghĩa trang gần mặt trận
Mặt trận ở đâu hở anh?

Chẳng ai biết sự tích anh hùng
Của người nông dân ấy
Chúng tôi những người vay mượn máu và chiến công anh
Bỗng trở về ban ơn cho vợ con anh được không?

Yên Bái
Trưa 5/6/2014



1 comment:

  1. Đây là bài thơ tôi viết trưa ngày 5/6/2014 khi chúng tôi tìm đến nhà anh Doanh ở Minh Quân Trấn yên Yên bái. Một xóm nghèo bên bờ sông Hồng có những cánh rừng cọ và những đầm nước chạy sâu vào dãy núi miền tây với những con suối đổ về từ Sơn La Nghĩa lộ. Vùng đất nhỏ nhoi nghèo nàn ấy đã có 2 người anh hùng trước rồi.( anh hùng Đào Đình Bảng, thiếu tướng công an, anh hùng LS Đỗ Duy Phú đánh tàu phía bắc)
    Một xã miền thượng du nhỏ bé hiền lành đến nay cả anh Doanh nữa là 3 anh hùng. Cộng tất cả hiểu biết từ bé đến giờ của mình tôi vẫn thấy bàng hoàng. Hóa ra anh hùng đều ở trong lòng dân nghèo bởi anh hùng không cao siêu như người ta tưởng tượng, nó cứ tự nhiên vốn có của người dân yêu tổ quốc mà thôi. Trưa hôm ấy tôi viết bài thơ này, để tiếp mạch viết về anh Doanh tôi đăng lên trang cá nhân này. Tôi không nghĩ nó là thơ , nó là nỗi lòng người viết đó thôi.

    ReplyDelete