Tôi dọn về nhà mới ở Hoàng Cầu năm 1999. Được chừng hai tháng chú
em trai mang tặng con chim Khướu. Cả cái sân trên tầng 5 chỉ lưa thưa
vài cây cảnh đi công tác tha về nay có con khướu làm cho cái vườn sinh
động hẳn lên. Hay quá.
Vợ tôi khen, chú nó thế mà tâm lí. Mấy anh em nhà anh rất biết ý nhau.
Tết năm ấy cả mấy anh em về quê ăn tết. Cha mẹ mất rồi nên năm
nào các gia đình anh em tôi ở Hà Nội cũng về ăn tết ở ngôi nhà mình đã
được sinh ra. Về đó chúng tôi mới thấy mình đúng là mình thấy mình là
của đồng quê và dù có làm nên cái gì về quê bỗng dưng mình trở lại
nguyên si là thằng đánh dậm ngày xưa.
Trong bữa cơm chiều ba
mươi tết bao nhiêu chuyện tồn tại chuyện vui cũng như còn mắc mớ được
mang ra giải tỏa hết để từ ngày mai mồng một không nhắc lại nữa. Vợ tôi
nói, cám ơn Chú thím T tặng anh chị con Khướu, nó hót rất chăm chỉ và
rất vang . Cứ sáng ra ở tầng 1 nghe nó hót trên tầng 5 lảnh lót. Thích
lắm. Hai vợ chồng chú em nhìn nhau . Thím nó thật thà. May quá! nếu mà
còn để con chim ở nhà em chung cư 86 m2 chắc em điên mất. Nó hót choang
choang từ 5 giờ sáng, mà đêm khuya dậy đi đái bật đèn là nó cũng hót, từ
hôm anh nhà em mang lên nhà bác vợ chồng em ngủ ngon. Chú em tôi lườm
vợ đánh soẹt .
Sau tết, lá bàng rụng đỏ dưới đường. Một
chiều tôi quét sân thì cũng là lúc tay chủ nhà bên ra nhặt lá bàng.Tay
này là Giám đốc doanh nghiệp XD nhà ở Hà nội còn vợ nó kế toán trưởng
TOSEKOHO. Nó bảo tôi, bác có con khướu dã man thật. 5 giờ nó chõ sang
phòng ngủ nhà em cứ “Trưởng khoa phó khoa” mà nổ. Sao nó chỉ biết có mỗi
làn điệu ấy nhỉ. Tôi ngước lên . Ờ nhỉ hóa ra phòng ngủ vợ chồng nhà ấy
trên tầng 5 đối diện với con khướu nhà tôi. Hôm sau tôi dậy sớm ra ban
công tầng 4 đứng nghe. Thì ra con khướu nó hót “Trưởng khoa phó khoa
“thật. Cứ thế nó nổ điệu “trưởng khoa phó khoa “ lảnh lói tới nửa giờ
đồng hồ
Con Khướu cũng chả ở được lâu với nhà tôi. Thằng
con trai rõ là ngu đi học về có quả Soài nhét cố vào cho khướu đến bung
cửa ra. Thế là ca sĩ hát trưởng khoa phó khoa bay vù ra. Tôi báo ngay
cho tay chồng nhà đối diện biết cho hắn mừng. Vậy mà sáng sớm hôm sau
mới bảnh mắt lại thấy lảnh lót Trưởng khoa phó khoa trên ngọn cây bàng
trước nhà. Tôi nhao ra mở cửa cũng đúng lúc tay chồng nhà bên đẩy cửa ra
ngó ngược ngó xuôi. Con khướu bay vù đi và từ đó không trở lại.
Tôi dọn đi nơi ở khác. Nhà ấy cũng cho thuê nhà và xây biệt thự trên hồ
tây. Nghe nói vườn nhà nó rộng , nhà nó đẹp và lại cũng nuôi nhiều chim
.
Một lần vợ tôi quay về nơi ở cũ gặp cô vợ nhà kia. Hai
người đàn bà như tri kỉ lâu ngày gặp nhau tâm sự. Thì ra, cô vợ nhà ấy
ngày xưa đã từng yêu một anh học cùng đại học rồi ở lại trường làm giảng
viên. Anh này nay đã lên trưởng khoa trường đại học cũ. Về trên Hồ Tây,
trong một lô những chim chóc nuôi trong vườn cô vợ nhiều thóc này lại
lù lù mang về con khướu. Con khướu lại hót Trưởng khoa phó khoa . Hót
đến điếc tai , cứ thấy chủ nhân ra vườn là nó hót như thể tâng công .
Một sáng mai con khướu chết, trong cái chén đựng thức ăn thấy cám trộn
muối rất đậm và bình nước rất đầy đã cạn .

No comments:
Post a Comment