Thursday, March 26, 2015

Về đón con đi em


Về đón con đi em
Cơn giông mịt mùng lá cuốn
Mưa trắng cánh cò chiều lướt thướt ca dao
Em đón con về sưởi ấm nỗi khát khao

Có thể em không dịu đi cơn khát
Nhưng niềm đau sẽ nguội nắng chiều chiều
Xa lắm ngọc gió về dịu ngọt
Dù cuối trời ùa sóng vỗ về em

Ve vuốt chi những điệu hò điệu lí
Bởi trước em vạt áo thẫm hương bùn
Giấc ngủ con cũng ngọt canh bầu bí
Góc vườn trầu thơm tóc mẹ nhớ mòn đêm

Về đón con đi em
Thơ ở phía con nằm mơ ngây ngô nụ cười trở giấc
Cội nguồn thơ là bến đậu bình yên
Ta mải miết chở hồn già nua qua miền cơm áo
Rồi lãng du mộng mị chuốc ưu phiền

Đời hỏi ở nhau nhiều lắm thế
Chỉ con ta ngây ngước phía ta buồn
Ai thánh thiện buổi bình minh con trẻ
Anh va em ư?
Hỏi thượng đế có vui buồn?

Về đón con đi em
Đêm nay trời trở lạnh
Thơ và anh không che nổi con đâu
Chỉ có em thôi, chỉ bầu sữa ngọt
Em cho con, cho anh và dịu những niềm đau




No comments:

Post a Comment