Không tránh được thì hãy đem hốt lửa*
Bỏ vào hè cho cháy hết rồi thôi
Đầm sen vắng sang thu cốm mới
Áo em tôi lại khói mỏng thân người.
Bỏ vào hè cho cháy hết rồi thôi
Đầm sen vắng sang thu cốm mới
Áo em tôi lại khói mỏng thân người.
Ta đốt nắng nắng bò về bãi biển
Dìm măt trời ở lúc ban mai
Ngực con gái hồng lên trên cát ấm
Biển chẳng là lò rượu của riêng ai
Dìm măt trời ở lúc ban mai
Ngực con gái hồng lên trên cát ấm
Biển chẳng là lò rượu của riêng ai
Hoa phượng rớt tàn không nhen lửa nữa
Chỉ còn nhau đi về phía cổng trường
Lũ trẻ chia tay ngày rộn rĩ
Mặt trời nung vội cả yêu đương.
Chỉ còn nhau đi về phía cổng trường
Lũ trẻ chia tay ngày rộn rĩ
Mặt trời nung vội cả yêu đương.
Những mùa thi oi bức như ruộng cấy
Mẹ đi rồi em cúi vục bùn quê
Trưa tháng sáu phố phường chan canh lửa
Tôi nhớ về vườn vải thắm ngày xưa
Mẹ đi rồi em cúi vục bùn quê
Trưa tháng sáu phố phường chan canh lửa
Tôi nhớ về vườn vải thắm ngày xưa
Không tránh được những ngày này nóng rát
Thì ta đem hốt lửa đốt lên nào
Cho nỗi nhớ cháy như là lửa đốt
Rồi thì đêm lại sẽ mát trăng sao
Thì ta đem hốt lửa đốt lên nào
Cho nỗi nhớ cháy như là lửa đốt
Rồi thì đêm lại sẽ mát trăng sao
Những ngày HN nóng 39 – 40 độ
* thơ Lê Hiền.
No comments:
Post a Comment