Monday, July 6, 2020

THƠ THẨN


Chạy trốn ta vì ta đã mệt rồi
Dâu bể vẫn cứ màu vần vũ
Nghe gió thoảng hỉ nộ ái ố
Em cũng buông trăng khuyết xuống lưng còng

Chạy trốn làm sao cơm áo gạo tiền
Những hạnh phúc ở bên ngoài cổng chợ
Những cao đạo không bao giờ vào đến cửa
Những vần thơ khoác áo tu hành.

Rồi trở về nơi vứt bỏ hư danh
Hít thở mùi rạ rơm thân như ngọn cỏ
Thiên thần là ta thời trẻ nhỏ
Chơi ô quan đầu ngõ với bạn bè

Trái đất này như quả bưởi quả lê
Sâu đục chỗ này ong châm chỗ nọ
Chả có vùng đất nào thiêng liêng bằng quê mẹ
Chạy trốn làm sao khỏi mồ mả mẹ cha mình

sáng mùa thu HN .

25/9/2019 

No comments:

Post a Comment