Monday, July 6, 2020

Những mùa mưa phùn cũ


Mưa phùn lấm chân em qua suối
Lạnh sông buồn những chuyến bè xuôi
Năm sắp hết tết heo may ngoài bãi
Có chuyến đò gọi váng ở dòng trôi.
Tàu nhả khói bồn chồn ngoài Ga cũ
Những nét buồn trong mắt vội ra đi.
Mẹ đón con cưn rưn trong giá rét
Cây gạo bờ sông có mấy nụ xuân về.
Có một buổi dắt nhau ào xuống bãi
lấm vạt nồng âm ấm phù xa
Có một thuở che đầu lá chuối
Chia tay rồi em đứng ở sân ga
Bao dỗi hờn ở bãi sông ngày ấy
Chỉ cây gạo già nua chẳng hờn dỗi bao giờ
Em đi mãi rồi thành người thành phố
Anh qua cầu cây gạo đứng ngẩn ngơ.
Lại đến mùa mưa phùn em ạ
Cây gạo ngày xưa cổ thụ tự bao giờ
Bến vắng lắm chỉ còn màu xanh cũ
Cầu xây to nên chẳng còn đò.
Sau thăm thẳm mẹ cha trên đồng vắng
Có con tàu lên ngược khách vu vơ
Anh về lại bãi sông hay hờn dỗi
Nhặt mưa phùn trên tóc đã bạc phơ
Sắp tết Canh Tí.
15/1/2020

No comments:

Post a Comment