Monday, July 6, 2020

Vụng dại

Có những con đường ta đi qua rồi chẳng nhớ chỉ một lần gõ vào thóp bà mụ một cái thôi là thấy vòi vọi quay về.
Có những con người đập mãi vào trán vào tâm can mà không hình dung ra nổi nhưng chỉ một nụ cười hay tiếng khóc của một ai là ta nhận ra liền,
Có nụ cười tiêng khóc đi qua năm tháng hết bình minh này bình minh khác không sao nhớ được nhưng chỉ một tiếng gà kêu là run rẩy cả lỗi lầm.
Có những ngaỳ măt trời cao ngạo ở phương đông lại có ngày ta nhầm hoàng hôn là mặt trờii đang mọc. ta nhầm cả nụ cười thành tiếng khóc buồn không?
Ta làm thơ cố tình cho người yêu ta không hiểu để tung tẩy mặt trăng lẫn với mặt trời trong chén rượu ở cuộc vui mặt mũi phởn phơ bao nhiêu ấy là lúc ta vụng dại

16/5/2020

No comments:

Post a Comment